Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

7 vấn đề chỉ những người trong giới doanh nhân mới có thể nắm bắt |

Công việc đầu tiên của tôi hồi còn học trung học là khiến việc ở một tiệm ăn uống với tốc độ cao, và trong vòng sáu bốn tuần, tôi đã kiếm một công tác khác ở một siêu thị, nơi tôi tiếp diễn làm cho việc suốt những năm trung học và đại học.

Trong 25 năm qua, tôi đã khiến đầy đủ công việc trong rộng rãi lĩnh vực nghề không giống nhau với những trách nhiệm khác nhau.


Ảnh chỉ có tính minh họa. (Nguồn: lifehack.org)

Ngoài việc làm cho mẹ, không "công việc" nào cực khổ hay gian truân như khiến chủ một đơn vị. Những phần thưởng nhận được bé dại hơn nhưng lại mang nhiều ý nghĩa hơn. Mỗi kiến thức bạn học được đều là "trong khoảng thực tế," và có một sự yên ủi khi nhân thức (và tin) rằng đông đảo quần chúng sẽ không biết gì về những sai trái của bạn.

Dù là ngành nghề nào hay loại doanh nghiệp nào, mọi thương gia đều có thông thường một thứ, đó là tư duy.

Không bạn nào dạy cho chúng tôi cách khiến thế nào để có tư duy, nhưng đó là một đòi hỏi cần thiết khi chúng tôi mở cửa với dân chúng hay cung cấp dịch vụ. Tôi cam đoan có rộng rãi quyển sách chỉ dẫn về yếu tố này, nhưng sẽ rất khó khăn để thay đổi hoàn toàn cách thức một người nghĩ suy, giải quyết tin tức và biến nghĩ suy thành hành động. Nhất là khi chưa có thứ gì trong số đó từng được khiến cho trước đó.

Bạn dạng thân là một thương nhân, tôi nhân thức chính mình cấp thiết sự chuyên cần như thế nào để buôn bán thắng lợi, và đó là tiêu chí mỗi ngày của chúng tôi. Có những ngày tôi cảm thấy chính mình chẳng làm cho được gì dù đã ngồi ở bàn làm việc tới 8 tiếng hoặc hơn.

Bảy cách thức để nắm bắt rõ hơn về một thương lái:

1. Chúng tôi là những nhà phê bình tồi tệ nhất của chính mình

Trong thế giới của chúng tôi, không bạn nào có thể đòi hỏi hiệu suất hoạt động rộng rãi hơn chúng tôi. Nếu như chúng tôi bị đánh giá thấp, chúng tôi sẽ cảm thấy hổ hang và làm mọi nhân tố có thể để tu bổ.

Ở vài nơi, đại chúng có thể sắm cách thức đổ lỗi hay lấy lý do cho kết quả hoạt động yếu kém hay thiếu sự chú ý khi một công trình không được xong xuôi đúng phương pháp và đúng hạn.

Dĩ nhiên, không có nguyên do nào để ôm đồm khi bạn chiếm hữu công ti riêng. Chẳng có người nào bạn có thể đổ lỗi ngoài chính bạn. Những tiêu chuẩn và kỳ vọng về sự hoàn hảo của chúng tôi cao hơn phần nhiều so với bất cứ tiêu chuẩn nào mà sếp người dùng đặt ra cho các bạn. Bạn thấy đấy, chúng tôi là chủ và cũng là viên chức.

2. Chúng tôi lúc nào cũng "đang làm việc"

Khi là thương gia, chúng tôi lúc nào cũng phải làm cho việc. Chúng tôi có thể không ở văn phòng, thậm chí đang có hứa với hiền thê hay chồng, nhưng rồi có thứ gì đó nhắc chúng tôi nhớ về việc chúng tôi cần khiến cho, hoặc khiến cho nảy ra một ý nghĩ đó hoàn toàn mới mà chúng tôi cần mày mò kỹ hơn.

Chồng tôi nhiều lần quay sang lúc 3 giờ sáng và bắt chạm mặt tôi gửi cho bản thân một bức email về một vấn đề gì đó tôi vừa nghĩ ra mà tôi biết bản thân sẽ quên sau khi thức dậy vào buổi sáng. Những ý nghĩ đó bỗng dưng luôn nảy ra khi chúng tôi ở trong trạng thái ít phòng bị nhất, và với nhiều người, họ có thể đơn giản bỏ lỡ.

Nhưng nỗi lo rằng chúng tôi có thể đã bỏ dở một ý tưởng bài trí lôi cuốn ở siêu thị, hay nghĩ suy kiếm tìm những cách thức khác để cải tiến một thời kỳ là một nhiệm vụ chẳng bao giờ kết thúc với chủ chiếm hữu một tổ chức.

3. Nhiều lúc, chúng tôi chỉ cần được khóc thật to

Tùy bạn có tin hay không, nhưng có những ngày tồi tệ hơn so với những ngày khác. Đôi lúc, dù không nhân thức chắc vì sao, nhưng chúng tôi biết về sau bản thân mình sẽ cảm thấy khá hơn. Không phải vì chúng tôi không đủ mạnh mẽ hay muốn bỏ cuộc. Dễ chơi vì chúng tôi là loài người.

Dồn hết lao động tham gia một thứ gì đó mỗi ngày luôn sản xuất cảm giác mệt mỏi về cảm xúc. Nó đeo bám chúng tôi và chúng tôi mang xúc cảm đó theo dù có thể chúng tôi không nhận ra. Cảm giác quá vận chuyển có thể rút cạn mọi nguồn năng lượng chúng tôi có khi thức dậy và khiến cho chúng tôi bao tay hơn bất cứ hạn chót nào đặt ra trong một công tác truyền thống. Giả dụ chẳng thể khóc, thỉnh thoảng chúng tôi chỉ cần chạy trốn với một số cốc bia cùng một nhì người bạn thân.

4. Buôn bán là chuyện tư nhân

Người ta từng nói rằng "buôn bán chỉ là kinh doanh." Nhưng mọi công ty đều được xây đắp vì một giấc mơ hay một tầm nhìn. Ai đó nghĩ về nó trước khi nó biến thành hiện thực. Và vấn đề đó biến việc kinh doanh thành việc cá nhân.

Chúng tôi phát hành một thứ gì đó chưa hề tồn tại trước khi chúng tôi tạo ra nó như bạn thấy bữa nay. Những đoạn đường chúng tôi chọn lựa có thể là đúng, bao gồm cả đúng nơi và đúng lúc, và những con đường khác thường có cả những sai lạc mà chúng tôi ước gì chính mình biết để không phạm phải. Vì thế mọi quyết định, mọi hành động, mọi suy nghĩ trong một doanh nghiệp đều tới từ một bạn nào đó, và “ai đó” thường là người sở hữu đơn vị.

5. Chúng tôi ăn mừng cả những thắng lợi nhỏ xíu nhất

Đa số doanh nhân không thành lập doanh nghiệp để kiếm được hưởng nhuận hàng triệu USD trong năm trước tiên. Chúng tôi phải đối mặt với phổ quát thử thách và phải giả mạo hiểm rộng rãi hơn bất kỳ người nào. Chúng tôi nhân thức thế nào là năm ăn năm thua.

Chúng tôi biết bản thân đã bỏ bao lăm công phu và thời gian để xây dựng đơn vị, vì thế những vấn đề bé nhỏ giúp chúng tôi tiến lên để làm được chỉ tiêu đều là những nhân tố chúng tôi rất trân trọng. Có lẽ chúng ko phải là yếu tố mà người tiêu dùng nhận ra ngay ngay lập tức, nhưng chúng tôi nhân thức mình đã làm ra một nhân tố gì đó rất hấp dẫn. Những sự thừa nhận bé bỏng đó biến thành những giây lát vô giá, và thỉnh thoảng những chốc lát đó sẽ trở thành những lễ kỷ niệm lớn trong những năm sắp đến.

6. Chúng tôi không ngủ ngon

Trong một số trường thích hợp, ngủ ngáy thậm chí còn là việc không khiến cũng được. Chúng tôi là người trước tiên đến nơi khiến cho việc và là người sau cùng rời văn phòng. Ngay cả khi đã về nhà, chúng tôi vẫn bị hàng tá công tác mình chưa khiến cho hoàn thành đè nặng. Khi chúng tôi không tiếp xúc với đối tượng mua hàng hay gặp gỡ đối tác tiềm năng, hoặc khiến cho việc, chúng tôi chỉ muốn có một giấc ngủ 20 phút thôi cũng được.

Đi ngủ lúc 11 giờ đêm và thức dậy lúc 5 giờ sáng mỗi ngày trước sau cũng sẽ tác động đến thể chất và tinh thần của chúng tôi. Vài lề thói xấu nhất của chúng tôi là kết quả của việc không chăm bẵm cho bản thân và đưa giấc ngủ tham gia danh sách công tác cần khiến trong ngày. Chúng tôi có quá phổ quát việc phải làm và tiêu hao thời gian ngủ ngáy của bản thân.

7. Chúng tôi có sự cung cấp hoàn hảo

Không thương buôn nào có thể chiến thắng mà không có sự hỗ trợ của những con người tuyệt vời. Bất kể đó là người nhà hay bạn bè, nhân thức rằng có những người luôn khuyến khích giấc mơ của mình và cũ kĩ vũ cho mình, dù ngày hôm đó có như thế nào, đều nhắc cho chúng tôi nhớ nhân tố gì là quan trọng để tiếp tục tiến về phía trước.

Nhiều lúc sự cung cấp đó đến trong khoảng các nhà đầu tư, các viên chức cho mượn ở ngân hàng, hay những người bán hàng ngay sát vách. Hoạt động buôn bán của chúng tôi không thể tiếp diễn sản xuất và mở mang giả dụ mọi người không tin cẩn chúng tôi. Chẳng phải lúc nào chúng tôi cũng nói yếu tố này, nhưng chúng tôi luôn cảm thấy hàm ơn và bản thân thật nhỏ bé.

Những người chọn lựa đeo đuổi giấc mơ và biến nó thành sự thật luôn truyền cảm hứng cho cả quả đât vì phổ biến nguyên nhân. Cần rất nhiêu gan lì để trở thành một thương lái. Không chấm dứt tiến về phía trước, vực dậy bạn dạng thân và thử nghiệm cái mới, phiên bản thân chúng đã là một sự phi thường.

Tin tưởng tham gia kỹ năng và kỹ năng của một ai đó cần hầu hết niềm tin và kì vọng. Tất nhiên, một khi bạn lựa chọn lối sống đó, nó sẽ đổi mới bạn. Có nhẽ không hề ngay lúc bạn mới bắt đầu.

Có thể bạn thậm chí còn không nhận thấy nó. Có nhẽ bạn chẳng thể giải nghĩa được. Các thương lái luôn có một điểm tầm thường, và tập phù hợp những con người ưu tú đó luôn nắm bắt cần phải đánh đổi những gì để chiếm hữu và quản lý tổ chức của họ.

Vì thế, giả dụ bạn là một nhà buôn, tôi rất nắm bắt bạn. Hoàn toàn nắm bắt.


Theo (Vn+)


Xem thêm: tin tổng hợp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét