Thứ Ba, 13 tháng 12, 2016

Xe đạp muôn năm |

(Xây dựng) - Việc các TP lớn ở vietnam động viên người dân đi xe đạp và sẽ sử dụng xe đạp công cộng trong giao thông nội thành trong mai sau gần (tức thị khoảng mươi năm nữa thôi), mà Hà Nội đi đi đầu, đang hẹn hứa hẹn tạo dựng ra một công đoạn mới đầy lạc quan của liên lạc đô thị. Giờ cáo thông thường của liên lạc xe máy sắp điểm?!

Việc dùng xe đạp làm dụng cụ giao thông tư nhân đã được rộng rãi nước phát hành ở châu Âu thi hành cách đây từ một vài thập niên ở thế kỷ trước. Liên lạc xe đạp càng được cổ hủ vũ trong khi nhân loại đang bị đe dọa bởi chuyển đổi khí hậu, tai nạn khi tham gia giao thông, không gian sống bị ô nhiễm và nguồn nhiên liệu thiên nhiên như dầu hôi đang ngày một cạn kiệt. Xe đạp vốn xưa đã là công cụ thân thuộc của người địa phương Việt Nam từ nông thôn tới đô thị. Những năm 80 đi về trước, công cụ liên lạc cá nhân chủ quản là xe đạp. Với người dân, xe đạp là cả một của cải. Bởi vậy, để bảo đảm cho cái của cải này, Nhà nước đã phải cấp cho mỗi chiếc xe đạp một cái biển giữ vững và một cái thẻ hoàn thành thủ tục như đăng ký xe máy, siêu xe hiện nay. Khi ấy, giao thông trên phố xã chủ yếu là xe đạp. Xe máy rất ít. Xế hộp tư nhân lại càng hãn hữu. Giao thông công cộng căn bản là ô tô buýt và xe điện “Leng keng! Leng keng..!”. Tới đầu những năm 90 thì xe máy mở đầu chiếm ưu thế và tăng thêm với tốc độ cao, tỷ lệ thuận với sự vững mạnh của nền kinh tế tổ quốc. Tiếp đến, từ năm 2000 đến nay, siêu xe cá nhân càng ngày càng rộng rãi.

Chuỗi hệ thống trục đường thành phố dẫu đã được cải thiện, mở rộng với các trục đường vành đai 2, vành đai 3… cùng tất cả cầu vượt, hầm chui rồi các con phố sắt đô thị, xe buýt nhanh, metro sẽ được thực hiện, nhưng hầu như vẫn không đáp ứng nổi liên lạc cho hàng triệu xe máy và hàng chục vạn ôtô các loại. Nên suốt ngày chính quyền phải đau đầu vì tai nạn liên lạc và nạn tắc trục đường kẹt xe. Tàu điện thì đã bị khai tử trong khoảng cuối thập niên 80, còn xe đạp thì gần như gần biến mất hoàn toàn. Có chăng, giờ trên đường phường chỉ còn những chiếc xe đạp cũ mèm chở hàng của những người bán dạo, hoặc nói quanh nói quẩn Bờ Hồ, Hồ Tây sáng sáng chiều chiều những ngày trời đẹp, là các ông bà tuổi tầm luống tuổi, da dẻ hồng hào béo phì gò mình trên những chiếc xe đạp bóng bẩy đạp xe theo ý thức thể thao để giảm béo, gìn giữ sức khỏe. Vừa mới đây, thêm loại xe đạp điện. Rất dễ ợt, không dùng xăng dầu, không phun khói độc vào môi trường, mà tốc độ cũng lên tới 30 - 40km/giờ, chẳng kém gì xe máy.

Giả dụ TP khai triển xe đạp công cộng, tức thị ở những nơi bến tàu, công viên… sẽ lắp đặt chuỗi hệ thống xe đạp công cộng. Bạn nào muốn đi thì quẹt thẻ như kiểu ta rút tiền ở trạm ATM hay sắm vé thuê xe theo giờ như mua vé xe buýt chẳng hạn. Chưa rõ nhà quản lý lựa chọn kiểu nào cho dễ ợt và phù hợp với nhân tố kiện của người vn. Xe đạp công cộng được khai triển (cùng với việc cư dân quay lại dùng xe đạp thay vì xe máy), thì sẽ hạn chế việc ôtô cá nhân và xe máy tham gia nội đô. Mời các chưng gửi xe tham gia bãi, rồi đi xe buýt hay thuê xe đạp mà vào TP làm việc, dạo chơi. Khi ấy, TP sẽ sạch sẽ khói xe, môi trường bớt bị ô nhiễm và nhân tố cần thiết là tai nạn liên lạc sẽ rất giảm, nạn ùn tắc, chen lấn nhau và phóng nhanh vượt ẩu sẽ xong xuôi. Cảnh sát liên lạc đỡ vất vả. Các bệnh viện sẽ giảm vận tải bởi nạn nhân do giao thông. Nhà nước sẽ đỡ được vài trăm ngàn tỷ mỗi năm để lo phóng thích mặt bằng, xây cầu vượt, cầu chui, mở mang con đường và thiệt hại kinh tế do nạn tắc con đường, tai nạn giao thông gây ra.

chậm tiến độ là viễn cảnh tươi đẹp của giao thông xe đạp!

Xe đạp muôn năm!

KTS Phạm Thanh Tùng


Đọc thêm: bơm công nghiệp giá rẻ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét